Từ đó tôi tham gia với nhóm thiền ,biết anh Minh ,cô Diệu Liên và nhiều tăng thân khác.Tôi bắt đầu tu tập theo pháp môn Làng Mai , đọc sách của Sư Ông .Tôi biết và mến mộ Sư Cô Chân Không vì biết sư Cô đả theo Thầy nhiều năm và trở thành Sư Cô lớn trong sự lớn mạnh của tăng thân Làng Mai và ao ước có thiện duyên được diện kiến Sư Ông ,Sư Cô Chân Không và các thầy và sư cô trẻ mà đạo hạnh trong lời niệm “Đức Quan Thế Âm” trước khi Thầy nói pháp,những nụ cười và những bước chân chánh niệm khi thiền hành mà tôi được xem trong website.
Ngày 5 Jan 2010 chúng tôi có dịp sang Nam Cali và lái xe lên viếng Tu Viện Lộc Uyển ở San Diago.Khi đến nơi thì khóa tu vừa mản, Sư Ông và tăng thân vừa rời Lộc Uyển , rất may gặp Ni Sư Như Hương ,mà chúng tôi còn may mắn được Ni Sư thương tưởng thỉnh thỏang gọi thăm và giảng giải những điều chúng tôi chưa rõ trong tu tập ,khi Ni Sư tiếp tục chu du hoàng pháp đó đây do thiện duyên mà đến. Hôm đó Ni Sư hướng dẫn chúng tôi thăm viếng cặn kẻ tu viện Lộc Uyển với những bước chân ban sơ của thầy trù trì Giác Thanh , cốc của Sư Ông các tự viện ,và cuối cùng được ăn bát mì chay thật ngon .Chúng tôi rời Lộc Uyển với nhiều luyến tiếc và hình ảnh đẹp ,trong sáng vô ngần.
Thế rồi dịp tham dự khóa tu tại Bích Nham, New York do tăng thân Toronto tổ chức đả cho chúng tôi hiện thực ước mong từ lâu. Chúng tôi đi thiền hành ngay để làm quen với phong cảnh của tu viện , nhất là lắng lòng ,bỏ lại những lo toan bận bịu của cuộc sống đời thường ,và nhất là học tập bước những bước chân tĩnh thức của pháp môn Làng Mai.Sau đó mọi người được Sư cô Chân Không cho biết chương trình sinh hoạt của khóa tu,lúc đó chúng tôi mới thấy dung nhan sư Cô khả kính mà từ lâu chúng tôi chỉ thấy qua màn hình hay nghe nói qua sách vở hay báo chí .Chánh tư duy ,bà xã tôi nói thật không ngờ và hạnh phúc khi biết buổi sáng người hướng dẫn thiền hành và trò chuyện vui vẽ ,thân mật với khóa sinh chính là sư cô lớn Chân Không .
Từ niềm vui này sang niềm vui khác , sau đó là buổi nói pháp của Sư Ông .Tôi cố gắng ngồi gần bục giảng bên cánh phải của giảng đường Đại Đồng , nhưng không được vì vào sau nên phải ở hàng giữa của giảng đường ,nhưng tôi cũng nhìn thấy Sư Ông khá rỏ . Cả mười phút yên lặng trước khi Sư Ông nói pháp ,một sự yên lặng thật sự vì tôi thấy tâm tư tôi trầm lắng theo cái yêm lặng thánh thiện của đại chúng . Lần đầu tiên được nhìn thấy Sư Ông ,hình như đôi mắt Sư Ông hơi sưng ? tôi sót sa thương kính Sư Ông vô vàng ,sau đó tôi có nghe nói Sư Ông hôm đó không khoẽ lắm ,mà phải hướng dẫn khóa tu tại Bích Nham trên đường sang Washington DC hướng dẫn khóa tu cho các nhà Lập Pháp Hoa Kỳ.
Buổi trưa chúng tôi được dự “thiền buông thư” trong thiền đường do Sư cô Chân Không hướng dẫn .Thật là một kinh nghiệm tuyệt vời,với tiếng hát đầm ấm ,đạo vị như lời ru của mẹ.Tâm tư chúng tôi trầm lắng ,bao âu lo phiền muộn tan biến hết cả. Vài tiếng ngáy của ai quanh tôi ,ai đó thật sự thả hồn vào giấc ngủ thoải mái.
Tối hôm đó chúng tôi bịn rịn đưa tiển Sư Ông và tăng đoàn đi Washington hay New York? Chúng tôi không rỏ chỉ biết Sư Ông ,sư cô Chân Không cùng quý thầy quý cô phải lên đường cho kịp chuyến hoàng pháp kế tiếp ,kính phục thay lòng từ của Sư Ông và tăng thân chu du không mệt mỏi để đem lại niềm an lạc khắp nơi ,mọi giai tầng xã hội.
Tháng 9,2013chúng tôi lại có thiện duyên được nghe Sư Ông nói pháp ở giảng đường,trường đại học ở St Catherine ,Ontario .Trước đó chúng được dự buổi sinh hoạt thân mật ở nhà anh Nhân,tăng thân Bồ Đề.Sư Cô Chân Không nói về chuyến hoàng pháp của Sư Ông và tăng thân ở các nước Á Châu ,đặc biết tại Nam Hàn .Sư cô kể lại những ngày đó Sư Ông ốm nặng tưởng không nói chuyện được .Trong bối cảnh của đất nước phân đôi và Bắc Hàn đang làm áp lực ,và chiến tranh có thể nổ ra . Sư Ông đến Hàn Quốc như một chiến sỉ của một đội cứu hỏa .Bất ngờ và giây phút chót ,Sư Ông tự vực dậy giảng một bài pháp đầy ý nghĩa .Chúng tôi ngồi nghe vừa thán phục vừa thương kính Sư Ông vô cùng .Chúng tôi trộm nghỉ chính lòng từ bi cao độ và lý tưởng vì hạnh phúc của chúng sinh mà Sư Ông đả nhờ chính năng lượng nội tại vượt thắng cơn đau của thân xác để có thể làm tròn công tác đả đề ra trong chương trình hoàng pháp.Khi Sư Cô cho phép đặt câu hỏi ,tôi đả xin Sư cô nói qua về “sự tiếp nối “ Sư Ông của tăng thân Làng Mai . Khi vừa hỏi xong , tôi giật mình , vì theo xưa thì không nên đặt câu hỏi như vậy đối với những ví tôn túc đạo cao đức trọng như Sư Ông .Nhưng Sư cô đả vui vẽ trả lời làm chúng tôi trút bỏ được sự lo âu phạm lỗi bất kính .
Hôm đó Sư cô Chân Không còn cho một số sách trong đó đặc biệt hai quyển do Sư Cô viết “52năm theo Thầy học đạo và phụng sự” ,huynh trưởng Tư Đồ Minh đả xin cho tôi một quyển.Sách kể lại những bước đầu làm phước thiện giúp những trẻ em nghèo vào những năm Sư Cô còn rất trẻ.Khi Sư Cô thành đạt về học vấn ,nhưng cũng từ giả mọi công danh để theo Thầy học đạo và phụng sự .Những ngày Sư Cô đi du thuyết vận động các bên ngưng chiến để chấm dứt chết chóc và tàn phá đất nước Việt Nam thân yêu .Sư Cô như một người chiến sỉ nhỏ bé ,can trường không có một tất sắt trong tay ,chỉ có lòng từ bi và quả tim thương cảm. Song song Sư Cô còn tham gia các chương trình lạc quyên giúp nạn nhân chiến tranh ...,sau đó là chương trình cứu vớt thuyền nhân.
Trong khóa tu một ngày ở St Catherine,Sư Cô cũng cho buổi thiền buông thư ,và sau thời pháp của Sư Ông ,Sư Cô chủ trì phần hỏi và đáp ,mọi người tham gia hào hứng .Sư Cô còn thương chỉ cho mọi người kinh nghiệm chữa trị của phương pháp “giơ thẳng hai tay ngang ra và quay 360 độ ,càng nhiều càng tốt .Sư Cô đả quay 37 vòng .Sư Cô cho biết Sư Cô bị bệnh sao đó tôi không nghe rõ,và chữa trị nhiều mà không hết ,nhưng khi tập quay như trên mà khỏi bệnh. Chúng tôi thường tập đánh tay và thiền hành ngoài công viên khi ấm ,và trong Vaughan Mill Mall khi thời tiết không thích hợp.Tôi có uống thuốc chống loãng xương ,nhưng khi ngủ nằm xuống ngữa mặt lên trời thì xương sống như co rút tê tê khó chịu ,mất khoãng mấy phút mới giảm ,sau đó đổi sang nằm nghiêng bên hông phải để ngủ .Chúng tôi đả thêm phần quay như Sư cô chỉ dẩn khoãng hai tháng nay thì thấy công hiệu , chứng tê tê co rút lúc nằm không còn hay chỉ còn tí ti.Xin cám ơn Sư cô đả chỉ cho phương pháp tập rất đơn giản nhưng mang lại hiệu quả tốt.
52 năm theo Thầy học đạo và phụng sự, Sư Cô mang pháp danh “Chân không” thật đầy ý nghĩa vì chân không bao trù tất cả . Với trái tim từ bi ,can đảm và cương quyết ,Sư Cô đả theo lý tưởng vì đời của Thầy mà phụng sự cho quê hương , dân tộc và cho cộng đồng thế giới .Những hình ảnh các thầy và nhất là sư cô trẻ đạo hạnh ,khiêm cung ,tài ba thể hiện qua nụ cười bao dung , những bước chân tĩnh thức và những hoạt động hướng dẫn các khóa tu là những sự tiếp nối diệu dụng của Sư Ông và sư Cô Chân Không.
Toronto December 12,2013
Chánh kiến ninh vu.
Vào những ngày xuân như thế này ,tôi hay mở lại tape Thầy bình thơ giây phút chạnh lòng của Thế Lữ.nghe Thầy nói mà nhớ những buổi giảng văn của giáo sư Vũ hoàng Chương hay giờ triết của giáo sư Trần bích Lan . Nhưng Thầy đi xa hơn nội dung của bình thơ , Thầy dạy cho Phật tử những kinh nghiệm rút từ sự tu tập , đó là những điều đả thu hút tôi tìm đọc sách Thầy .
Rồi những năm đầu của thế kỷ 21 . Tôi có duyên may sinh hoạt một thời gian với nhóm "mindfulness meditation" theo pháp môn Làng Mai do Thầy sáng lập tại Toronto .Dù chỉ trong một thời gian không lâu ,nhưng cũng giúp tôi hiểu rõ hơn những lời dạy của Thầy khi đọc sách của Thầy.
Ngày 5 tháng 1 năm 2009 , tôi có dịp sang California ,tôi đả tìm đến được Tu viện Lộc Uyển ở Sandiago, California ,một trong những tu viện thuộc Lang Mai .Khi tôi đến tu viện ,thì khoá tu của Thầy vừa dứt . Tiếc lắm thay .Nhân một ngày làm biếng ,quí thầy và quí sư cô nghỉ ngơi , rất may tôi gặp Ni sư Như Hương ,Ni sư đưa chúng tôi thăm tu viện . Nào thiền đường Thái bình Dương , cốc của Thầy Giác Thanh , vị trù trì tu viện khi tu viện vừa được thành lập, cốc của Sư Ông ...Chúng tôi vô cùng hạnh phúc như thấy bóng Thầy ,linh hồn của Làng Mai.
Rồi gần đây , một duyên lành thực sự đến với tôi khi tại Toronto , nơi tôi sinh sống tổ chức khoá tu hai ngày Oct22 và Oct 23 năm 2011 tại tu viện Bích Nham , New York,tôi ghi tên tham dự ngay . Hai ngày trời mùa thu đẹp và mát .Phong cành tu viện Bích Nham tuyệt vời , chúng tôi được Sư cô Chân Không hướng dẫn thiền hành ,và thiền buông thư . Đây có lẽ là một dịp quí hiếm được Sư Cô lớn ,mà nhiều người yêu mến và kính trọng đích thân hướng dẫn .Niềm hạnh phúc lớn này rồi lại một niềm hạnh phúc lớn khác lại đến.
Đó là sáng ngày 23 Oct 2011 , Sư Ông nói pháp thoại .Khi giảng đường đầy ắp người và yênlặng hoàn toàn ,thì Sư Ông xuất hiện .Thị giả của Sư Ông phải giúp Sư Ông cở áo ngoài ,đôi mắt Sư Ông xưng húp.Sư Ông ngồi trên pháp tòa rất lâu ,mọi người có vẽ trông chời nhất là tôi , lần đầu nhìn thấy Sư Ông bằng da bằng thịt ,tôi cũng theo vài người phía trước đưa máy ảnh chụp Sư Ông. Bổng Sư Ông nói thôi chụp ảnh đi . Cảm động khi Sư Ông mở đầu bài pháp thoại "nếu muốn nghe pháp thoại thì vào website mà nghe có tất cả!" mình ngồi với nhau như thế này là hạnh phúc rồi ,câu sau hình như tôi nghe như vậy, thật giản dị nhưng vô cùng sâu sắc .
Hôm ấy Sư Ông nói lâu hơn bất cứ buổi pháp thoại nào ,mà tôi nghe được qua nhữngDVD,CD..hay trên website lang Mai. Mấy người bạn tu tôi quen biết Sư Ông nhiều hơn cho biết ,Sư Ông rất thương Phật tử Việt Nam ,thỉnh thoảng có khóa tu dành cho người Việt thì Sư Ông nói chuyện rất lâu.
Trong bài pháp thoại hôm ấy tôi nghe được ba điểm đặc biệt mà tôi chưa từng nghe trong các bài pháp thoại Sư Ông Giảng mà tôi được nghe qua băng dĩa đó là;
-hình ảnh về Thượng Đế .Theo chỗ nhận biết chủ quan của tôi , hình như Sư Ông muốn chúng ta nhìn Thương Đế qua hình ảnh con người để bớt đi thiên kiến .
-Sư ông nói"tôi thấy mặt trời là Vô lượng thọ và Vô lượng quang (Đức A Di Đà)
và Trái đất là Mẹ.
Đúng là cái thấy của một bậc Thầy .Tôi còn trong tôi tham lam, sân si dù có cố gắng tu tập có làm tôi mở mắt thấy vạn pháp là vô thường , cái vô ngả trong tôi , tôi thoáng hiểu "cái thấy" của Thầy nhưng làm sao bước chân bé nhỏ của tôi đuổi kịp bước chân mang đôi hia vạn dặm của Thầy .
Ngày hôm sau Thầy và quý thầy quí sư cô lên Washington hướng dẩn khóa tu cho các dân biểu quốc hội Hoa Kỳ .Cầu xin chư Phật thường hộ trì Thầy và tăng đoàn pháp thể khinh an và mang lại lợi lạc cho chúng sinh.
Ngày Dec.6,2011 khi ghé thăm thác Dam'ri tại Bảo Lộc , xe qua cổng Tu Viện Bát Nhả ,trống vắng trong khi trước kia bao nhiều thầy cô và thiền sinh tu tập lợi lạc .Cơn giông bảo thế nhân thổi qua làm tan tác để lại nổi buồn hôm nay.
Chánh Kiến NV
Chân Không mà diệu dụng
Từ những ngày đầu của năm 2000 được làm quen với nhóm “Thiền Tỉnh Thức” ở thư viện của Chùa Chan Sam trên ̣đường St Laurent,mà bác Kỷ Cương hỏi tôi làm sao tôi biết chỗ này với chút ngạc nhiên và thân thương .Tôi biết bác là vị giáo sư toán nổi tiếng từ lâu ở quê nhà ,nay tình cờ gặp bác trong nổi vui vô cùng ,tôi trả lời bác tôi đang theo học lớp Phật học của Buddhist Study ở cùng building mà nhóm thiền đang sinh hoạt.
Tăng Thân Bồ Đề
© 2010 Bodhi Community of Mindfulness links: | Magnolia Village Monastery | Plum Village | Làng Mai | Deer Park Monastery | Blue Cliff Monastery | European Institute of Applied Buddhism | Plum Village Foundation Hong Kong | Thai Plum Village | Thư Viện Thích Nhất Hạnh | Wake Up | In the Footstep of the Buddha | Mindfulness Bell | Parallax Press | Lá Bối | International Sangha Directories | Village Des Pruniers